Tuỳ bút – Đoản văn

  • 20 năm viết phiếm

    Tuỳ bút – Đoản văn

    Song Thao06/06/2025

    Sao tự nhiên tôi viết bài này, có lẽ vì những ngày năm cùng tháng tận làm tâm hồn chùng xuống, dễ suy nghĩ về những gì đã qua trong năm vừa tận. Bài này đi xa hơn về hai chục năm trước. Thực ra từ 21 năm trước, tháng…

  • Tháng Năm ở Cali

    Tuỳ bút – Đoản văn

    Cao Vị Khanh21/05/2025

    Khi tôi tới Cali lần này, mùa xuân đang hồi diễm lệ. Con đường One-O-One (gọi theo người ở đây) ngược lên hướng bắc chạy vắt qua những đồi cỏ mượt, leo qua những đoạn đèo loáng thoáng sương mù như thứ hơi thở váng vất của tình nhân đánh…

  • Cơn mưa Xuân

    Tuỳ bút – Đoản văn

    Vũ Hoàng Thư20/05/2025

    Cơn mưa cuối mùa đổ xuống, hiếm hoi như tự bao giờ. Có thể gọi mưa xuân, thức dậy những mầm khô đang đợi? Những lọn trắng, lọn xám và đen bay mãi xuống cuối chân trời. Và người đợi, khô thèm từng giọt nước. Phía dưới chân trời là…

  • Hường nhan

    Tuỳ bút – Đoản văn

    Cao Vị Khanh12/05/2025

    Má mang con trong bụng chạy giặc từ quận về làng khi Tây trở lại, cuối năm 46. Xe cộ tàu bè gì cũng bị tịch thâu hết, cả đến mấy chiếc ghe xuồng ọp ẹp cũng bị xung công. Ba thì bị bắt cùng với bạn trang lứa đâu…

  • Lời cám ơn riêng

    Tuỳ bút – Đoản văn

    Trần Mộng Tú12/05/2025

    Cuối năm 1976, tôi lập gia đình được ba tháng, theo chồng từ nam California về nhà cha mẹ chồng ăn mừng lễ Giáng Sinh, cũng là dịp để cha mẹ chồng tôi giới thiệu cô dâu mới với làng xóm của hai cụ. Một cô con dâu Việt Nam,…

  • Má ơi!

    Tuỳ bút – Đoản văn

    Tiểu Lục Thần Phong10/05/2025

    Trong tôi vang vọng tiếng kêu “Má ơi!” của một đứa trẻ lên ba, Thật sự tôi cũng mãi là một đứa trẻ của má. Tôi vẫn là một đứa trẻ chưa hề lớn bao giờ, dù cho tuổi đời đã chồng chất đến bạc đầu. Má hồn nhiên nói:…

  • Khi Không Nơi Nào Là “Nhà”

    Tuỳ bút – Đoản văn

    Phạm Hòa Hiệp05/05/2025

    Cuối tuần rồi cô bạn ở New Zealand, nơi tôi đang sinh sống kể chuyện cô con gái tuổi teen: khi cả nhà háo hức về lại Huế thăm quê hương, cô con gái buột miệng, “Huế là thành phố của bố mẹ, không phải của con. Mà Hamilton cũng…

  • Một lần nhìn lại

    Tuỳ bút – Đoản văn

    Nguyễn Trần Diệu Hương05/05/2025

    Năm thứ nhất sau khi VNCH bị bức tử  Thành phố trở nên xa lạ ngay trong mắt lũ con nít. Cùng là tiếng Việt, nhưng tiếng Việt của người từ Bắc vô Nam xa lạ, từ ngữ lạ lùng với người miền Nam. Chẳng hạn “đăng ký” (dùng để…

  • Nhân dịp 50 năm 30-4-75

    Tuỳ bút – Đoản văn

    Trần Lệ Bình19/04/2025

    Cả nước Việt Nam đang háo hức chuẩn bi đón mừng ngày lễ lớn đó, tôi cũng rất mừng vì tôi thuộc về bên ‘có một triệu người vui’. Nhưng tôi vẫn muốn nói lên cảm nghĩ thật lòng, dù có khi sẽ bị ném đá. Theo sự hiểu biết thiển…

  • Sài Gòn ơi! ta đứt ruột yêu thương!

    Tuỳ bút – Đoản văn

    Nguyễn Gia Việt14/04/2025

    Khi bảy tuổi, vì có dấu hiệu cận thị nên tôi đã về Sài Gòn, lúc này đã là Tp HCM. Bảy tuổi là lúc nhận thức môi trường xung quanh đã gần như nguyên vẹn nhứt. Thập niên 80 của thế kỷ trước thành phố vắng người, không quá…

  • Tháng Tư, từ một bóng cây

    Tuỳ bút – Đoản văn

    Đặng Mai Lan07/04/2025

    Mỗi năm, vào độ cuối đông, những loại hoa được trồng trên phố, nơi công viên từ mùa trước hầu như đều được nhổ bỏ, thay thế bằng những loài hoa mới. Mùa xuân chưa qua, nên hoa vẫn rực rỡ muôn sắc màu dưới con nắng chớm hè. Tôi…

  •  Phạm Công Luận: Bà Tư quáng gà và gánh chè đêm

    Tuỳ bút – Đoản văn

    Phạm Công Luận01/04/2025

    Nửa thế kỷ trước, món chè của bà Tư Từ như một huyền thoại của đám con nít ở Phú Nhuận. Dù nó chẳng mắc mỏ gì, cũng chỉ là món ăn vặt của người bình dân thôi mà hôm nào ăn được món chè thơm ngon đó thì thật…